Giữ lại bữa cơm chung – Giữ lại hơi ấm của mái nhà

 Đã có một thời, khi hoàng hôn buông xuống, tiếng leng keng bát đũa vang lên báo hiệu “giờ cơm” – giờ mà cả nhà cùng tụ họp quanh mâm, chia nhau miếng cá, kể vài câu chuyện trong ngày. Thế nhưng, trong nhịp sống hiện đại, hình ảnh ấy đang dần biến mất. Bữa cơm gia đình – từng là biểu tượng của sự gắn kết – nay đang bị thay thế bởi điện thoại, TV và những lịch trình bận rộn.



Ngày nay, không ít gia đình Việt chỉ còn gặp nhau thoáng qua trong căn bếp. Cha mẹ về muộn, con cái ăn vội rồi lại lên phòng học, hoặc ngồi trước màn hình vừa ăn vừa xem YouTube. Những chiếc mâm cơm đầy ắp hương vị quê hương giờ chỉ còn xuất hiện trong những dịp đặc biệt – Tết, giỗ, hoặc một ngày hiếm hoi cả nhà rảnh rỗi.

Không chỉ là bữa ăn, bữa cơm gia đình còn là nơi dạy con những giá trị nền tảng – biết lắng nghe, biết cảm ơn, biết sẻ chia. Khi con được phân công nhặt rau, dọn bàn, hay chỉ đơn giản là mời ông bà dùng bữa, đó chính là bài học đầu tiên về trách nhiệm và tình thân. Những lời khen nhỏ bé của cha mẹ – “Con làm tốt lắm”, “Cảm ơn con đã giúp mẹ” – chính là nguồn năng lượng giúp con xây dựng lòng tự tin và lòng tự trọng.

Thế nhưng, khi thói quen này phai nhạt, những sợi dây kết nối trong gia đình cũng yếu dần. Con trẻ không còn chia sẻ chuyện trường lớp, cha mẹ cũng ít nhận ra những biến đổi trong tâm lý con mình. Nhiều đứa trẻ chọn kể chuyện với mạng xã hội hơn là với người thân, và nhiều bậc cha mẹ lại tự an ủi rằng “bận rộn nên không sao cả”.

Bữa cơm cũng là tấm gương phản chiếu sức khỏe tinh thần gia đình. Khi mọi người cùng ngồi xuống, trò chuyện, lắng nghe, đó là lúc các vấn đề nhỏ nhất được phát hiện – từ việc con bị bạn bè trêu chọc đến áp lực học hành. Một lời hỏi han đơn giản đôi khi có thể cứu con khỏi sự cô đơn hoặc trầm cảm.

Giữ lại bữa cơm nhà không chỉ là giữ lại một thói quen, mà là gìn giữ cả nền tảng văn hóa và cảm xúc của người Việt. Hãy tắt TV, gác điện thoại, và cùng nhau ngồi xuống dù chỉ 20 phút mỗi ngày. Bởi rồi mai này, khi con cái trưởng thành, rời xa, thứ còn ở lại trong ký ức chúng không phải là món ngon hay căn nhà to, mà là những bữa cơm đầm ấm, nơi cả gia đình cùng cười, cùng nói, cùng sống.

Tin liên quan

-->